Thứ Ba, 25 tháng 9, 2007

HẠNH PHÚC LÀ GÌ?

Hạnh phúc là đấu tranh? Không! Hạnh phúc không cần phải lớn lao đến thế. Có những điều tưởng chừng rất đơn giản, nhỏ nhoi thôi cũng khiến ta vui lắm rồi, hạnh phúc lắm rồi.

Hạnh phúc là khi sáng sáng thức giấc, nghe một vài bản nhạc mà mình yêu thích. Và rồi ... tít ... tít ..., ai đó nhắn tin chúc một buổi sáng tốt lành, chúc một ngày vui vẻ hay đại loại là bất kỳ một lời chúc nào đó. Mình cũng được người ta quan tâm đấy chứ nhỉ?!

Hạnh phúc là mỗi buổi trưa, choàng tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa ngắn ngủi nhưng vô cùng quý giá, mở chiếc máy tính yêu quý đã thấy một cái đèn sáng rực hiện tên nick ai đó báo rằng có tin nhắn vừa gửi tới, chỉ đơn giản là để hỏi xem P ngủ có ngon không? P mơ gì nhỉ? Và sẽ nhắc nhở mình: làm việc đi nhé, đừng có lãng phí thời giờ của nhà nước. Ui, mình sẽ vô cùng biết ơn nhé

Hạnh phúc là khi chiều chiều tan giờ làm có ai đó đứng chờ ở cổng cơ quan rồi cùng về. Như thế, quãng đường sẽ bớt xa đi nhiều đấy! (Chao ôi, ước ao thật là nhỏ bé mà ao ước mãi bao năm nay chả thực hiện được. Hic hic.)

Hạnh phúc là khi tối tối trước khi đi ngủ, nhắn tin cho người bạn thân, người bạn mình yêu quý hoặc người bạn lâu lắm không liên lạc và bỗng nhiên hôm nay gặp lại, hỏi xem 1 ngày của họ có tốt đẹp không, rồi chúc (hay được chúc) ngủ ngon. Đêm đó, giấc mơ sẽ tuyệt vời lắm đấy! Vậy là có một ngày trọn vẹn rồi!

Hạnh phúc là khi thi thoảng có 1 lời đề nghị thế này: “thứ bảy có đi làm không? Đi ăn nhé!” Mình là người mời hay được mời cũng đều thấy thik thú, bởi cảm giác mong chờ, đếm từng ngày để được gặp một ai đó (dù nam hay nữ) thú vị lắm.

Hạnh phúc là khi đi chơi với hội bạn, nghêu ngao hát những bài quen thuộc, những bài mà tất cả đều tâm đắc. Để rồi nó trở thành kỷ niệm, mỗi lần có những dịp như thế lại bồi hồi, da diết và ước lại được một lần như thế.

Hạnh phúc là khi tự tay mình làm tặng ai đó một đồ vật, rồi anh chàng (hay cô nàng) cứ tấm tắc khen lấy khen để: sao mà khéo tay thế! Sao mà đẹp thế! Sao mà ... (Mặc dù đẹp thì có đẹp nhưng chẳng đến nỗi phải trầm trồ như vậy. Hic. Sorry nha!)

Hạnh phúc là khi nghe chị iu kể chuyện iu đương của chị. Chị sắp có niềm vui lớn rồi đây. Mình hạnh phúc chứ! Niềm mong chờ bấy lâu đã đến mà chị giống như chị gái của mình ấy, gần gũi và tình cảm ghê lắm cơ.
Hạnh phúc là khi có đôi lúc, chợt nhìn lại mình: điện thoại di động này, xe máy này, một công việc đàng hoàng, ổn định này, và một chỗ ở ổn định đến ... khi lấy chồng nữa chứ. Hì. Vậy ra mình được trang bị khá đầy đủ đấy nhỉ? Khối người mơ ước chả được đâu! Khoái thật! Và rồi mỉm cười một mình.

Hạnh phúc là thế đó!

Còn bạn,bạn hạnh phúc khi nào?